Hiện thực xã hội là một trong những đề tài không mấy xa lạ với nhiều khán giả yêu thích phim cũ và ngay ở trường lớp nó cũng được nhắc tới trong nhiều tác phẩm văn học, trong đó tiêu biểu có truyện của nhà văn Nguyễn Công Hoan, phim ảnh cũng tương tự khi có nhiều tác phẩm khai thác về Hiện thực xã hội mà tiêu biểu phải nhắc đến bộ phim Phải Sống của đạo diễn.
Phải Sống là bộ phim quá hiện thực đến nỗi sau khi phát hành năm 1994 thì bị ngay lập tức bị các nhà kiểm duyệt trung quốc từ chối, bị chính quyền cấm chiếu vĩnh viễn ở trong nước. Dù được giới phê bình trên khắp thế giới đánh giá rất cao nhưng Phải Sống thậm chí còn khiến đạo diễn họ Trương bị tước quyền làm phim trong hai năm, nội dung nhạy cảm khi ngọn nguồn là sự chỉ trích những chính sách của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong giai đoạn cải cách.
Nhân vật chính của Phải Sống là 2 vợ chồng Từ Phú Quý (Cát Ưu) và Gia Trân (Củng Lợi). Phúc Qúy xuất thân là công tử nhà địa chủ, không cần lo làm mà vẫn có cuộc sống dư dả nhờ của cải cha ông để lại, cũng bởi thế mà cậu ta ngày ngày chìm đắm trong cờ bạc, sau nhiều lần ghi nợ thì cuối cùng cũng mất tất cả mọi thứ.
Trong những năm tiếp theo, anh ta bị ép tham gia vào hàng ngũ cộng sản, trong khi Gia Trân bị buộc phải làm những công việc tầm thường. Họ cố gắng làm lụng để có thể sinh tồn, cả 2 đều Phải Sống từ những năm 40 đến những năm 70 với bao ngày đêm như một ác mộng, tuy nhiên đối với mỗi người thì đây lại chính là câu chuyện của cuộc sống đôi khi khiến họ hiểu ra rằng nó cũng là một khoảng thời gian tuyệt vời.
Trong Phải Sống, yếu tố xã hội dù không phải là nội dung chính của phim nhưng nó chính là chi tiết hết sức quan trọng. Cuộc chiến tranh giữa các đảng phái, sự tôn vinh mù quáng lãnh tụ Mao Trạch Đông, những cải cách sai lầm của ông ta và những bài hát ca ngợi Đảng luôn lặp đi lặp lại trong Phải Sống, phần nào cho thấy thái độ bất bình và giễu cợt của Trương Nghệ Mưu đối với xã hội ông đã trải qua. Bên cạnh đó, diễn xuất như không diễn, truyện phim thật như đời thực, tất cả mang đến một bức tranh đầy màu sắc và hết sức chân thực cuốn khán giả không thể thoát ra được mạch phim…